Dịch: ivy68-HDVietnam
Copyright © 2010 by ivy68.
All right reserved.

 

Ta vẫn là đối tác chứ?

 

Chúng tôi hợp tác làm ăn đă hơn 3 năm nay.

Hôm nay là lần đầu chúng tôi ngồi cùng nhau.

Chẳng mấy khi chúng tôi gặp nhau.

Đàn ông th́ khó kiểm soát đam mê của ḿnh.

Đối tác không nên để có t́nh cảm với nhau.

ĐỌA LẠC THIÊN SỨ

 

Tin nhắn cho 3662.

Ngày mai tôi sẽ gặp bạn anh ấy.

 

Hỏi anh ấy nơi gặp hộ tôi.

 

Mọi người thường đi làm từ 9:00-5:00.

 

Tôi th́ ngược lại.

 

Việc của tôi đơn giản thôi.

Thỉnh thoảng tôi vẫn đi thăm hỏi "bạn bè".

Mà chẳng biết ǵ về họ.

 

Và tôi cũng chẳng quan tâm đến họ.

V́ họ sẽ sớm ra đi măi măi.

 

Ra ngoài à?

Vâng.

 

Tính cách quyết định nghề nghiệp.

 

Nghề của tôi có cái hay

là chẳng cần phải quyết định ǵ cả.

Ai chết, lúc nào, nơi đâu...

đều đă có người khác tính toán.

Tôi là kẻ lười biếng.

Tôi thích mọi thứ được sắp xếp sẵn.

V́ vậy tôi cần có đối tác.

 

Minh?

 

Minh!

 

Anh là Minh phải không?

Nhớ tôi không? Ḥa nè.

Anh nhớ tôi chứ?
Tôi luôn đứng thứ nhất ở trường.

- Nhớ chứ?
- Ừ.

T́nh cờ nhỉ!

Nếu con Mercedes của tôi không
hỏng, đă chẳng gặp được anh.

Trong đời ai cũng có quá khứ.

Ngay cả một kẻ giết người,

cũng có bạn học cùng trường.

Mỗi lúc t́nh cờ gặp,

họ đều hỏi những câu như nhau.

 

Anh làm nghề ǵ?

 

Cho tôi danh thiếp để c̣n liên lạc.

Có khi ta làm ăn chung được đấy.

Sẽ tuyệt lắm đấy. Lại kiếm được thêm vài đồng.

 

Anh làm nghề này à?
Cũng đáng để nai lưng đấy chứ!

Anh đă có vợ?

Đừng nói là anh không có cô nào nhé!

 

Sao? Con trai cơ à!

Trông giống anh thế!

Ǵ thế, vợ anh da đen à?

 

Hay! Da đen hợp với anh đấy.

2 người có màu da khác nhau,

nhưng trông vẫn đẹp đôi lắm.

Này, anh mua bảo hiểm chưa?

Có khi anh giúp được tôi.

Tôi đă làm nghề này hơn 10 năm rồi.

Chắc anh chưa biết,

tôi là nhà môi giới bảo hiểm hàng đầu ở Đông Nam Á.

Mấy ngày nữa tôi sẽ được lên báo đấy.

Nể t́nh bạn cũ,

tôi sẽ có chương tŕnh tốt nhất cho anh.

Nhỡ có chuyện ǵ xảy ra th́ sao?

Làm thế không chỉ cho anh đâu.

Chắc anh đi công tác nhiều lắm.

Hăy nghĩ cho vợ và thằng cu.

Tôi luôn tự hỏi có công ty nào bán
bảo hiểm cho 1 kẻ giết thuê không nữa.

Tôi rất muốn giúp anh ta,

nhưng tôi không có
ai là người thụ hưởng cả.

C̣n nhớ cô bé ngực to không?
Người mà ta đă học cùng những năm trước ấy?

Chúng tôi sẽ kết hôn vào tuần tới.
Thiệp mời đây.

 

Xin lỗi, mới ghi mỗi tên anh thôi.

Hăy đến sớm một chút.
Tôi sẽ chỉ các điều khoản cho anh.

Và dẫn cả vợ nữa nhé. Chào nhé.

 

Vài năm trước, tôi trả 30$ thuê
1 cô da đen chụp chung với ḿnh,

để nếu mọi người hỏi,
tôi sẽ nói đó là vợ tôi.

Và đứa bé trong ảnh,
tôi chỉ cần mua cho nó kem.

 

Tôi luôn muốn đi dự đám cưới,

 

nhưng viễn cảnh đó không phải dành cho tôi.

 

Nh́n vào đống rác của một người

bạn có thể biết khá nhiều điều về họ.

 

Anh ấy hay đến bar này lắm.

 

Chắc v́ ở đây yên tĩnh.

 

Đôi khi tôi ngồi chỗ anh ấy hay ngồi.

 

Để có thể cảm thấy gần anh ấy.

 

Có những người bạn
chẳng muốn đến gần chút nào.

 

Biết quá nhiều về 1 người
sẽ khiến bạn chán đấy.

 

Tôi là người thực tế.

 

Tôi biết cách tự làm ḿnh hạnh phúc.

 

Anh ta vẫn chưa quay lại đây.

Thật chứ?

Tôi nói dối làm ǵ?

 

- Cô sống ở đây?
- Th́ sao?

Thấy người này quanh đây không?

Không.

 

Đừng ra ngoài đó.

Cảnh sát đang ở đây.

 

Hăy cho chúng tôi biết, nếu thấy anh ta.

Hàng ngày bạn chạm tay vào rất nhiều người.

Một số người lạ có thể thành bạn
hoặc thậm chí thành bạn thân.

 

Nhưng chắc chắn mấy gă cớm này sẽ
chẳng bao giờ thành bạn thân của tôi đâu.

 

Tôi là Hà Chí Vũ.

Tù nhân mang số 223.

Vài ngày nay chưa thấy anh ta.
Tôi sẽ cho anh biết khi anh ta quay lại.

 

Tôi thấy anh ta vào đây.
Tốt hơn nên nói thật đi.

 

Đừng làm tṛ nữa!
Đứng yên đi!

 

Tôi là người hạnh phúc.

Hồi nhỏ tôi nói nhiều lắm.

Nhưng lúc 5 tuổi, tôi uống
phải hộp nước dứa quá đát,

 

và không nói được từ đó.

 

V́ thế mà tôi có rất ít bạn.

Và gặp khó khăn khi t́m việc làm nữa.

Cuối cùng tôi quyết định tự làm ông chủ chính ḿnh.

 

Không vốn liếng, điều duy nhất tôi có thể làm

là ăn trộm các cửa hàng lúc vắng vẻ

và tự điều hành công việc của riêng ḿnh.

Tôi không phải là kẻ ăn bám.

Tôi thấy thế là hợp lư v́ trả được tiền thuê nhà,

nên cố làm việc đều đặn.

Ai bảo không có ai
mua thịt lợn lúc 3h sáng?

Hôm qua tôi đă đến mua rồi c̣n ǵ.

 

Nếu muốn kinh doanh,

phải nắm được nhu cầu của khách hàng.

 

Phật đă nói "Nếu ta không xuống địa ngục, th́ ai sẽ xuống?"

Khi làm ông chủ, bạn phải tử tế,

chu đáo và khoan dung.

Không nên chỉ lo đến lợi nhuận của riêng ḿnh.

Chẳng có ǵ là miễn phí cả,

nên tôi luôn làm việc chăm chỉ.

Tôi không kiếm được nhiều tiền,
nhưng hạnh phúc.

 

Anh điên à? Ai cần anh giặt quần áo hộ tôi?

Tôi là ăn mày. Đâu cần giặt quần áo!

Tôi không cần!

Để tôi yên!

Anh điên à? Bỏ tay khỏi quần áo của tôi!

Trả lại quần áo của tôi!

Bỏ tay ra! Tôi đập cho đấy!

Ok, tôi sẽ trả!

Tôi sẽ trả tiền, nếu anh cần số tiền đó.

Đúng là đồ điên!

 

Đừng ép tôi! Tôi không muốn mua cà tím!

Anh không thể bắt tôi mua nó!

Tôi c̣n độc thân đấy. Mọi người sẽ nghĩ ǵ chứ?

Kể cả cho không cũng không thèm!

Tôi mua dưa thôi.

 

Đây!

 

To quá! Anh điên à?

 

Thôi đi!

Hôm qua tôi vừa gội rồi mà.

 

Từ từ nào!

Đầu tôi có ngứa đâu, đừng găi chứ!

 

Tôi chỉ đến để ăn tối thôi mà.

Đâu cần dầu gội.

 

Thôi được rồi. Làm ǵ th́ làm đi.

 

Không!

 

Tôi không cần cạo!

 

Bỏ tay ra!

 

Nghe này, tôi không phải loại chỉn chu.
Tôi ở tầng lớp dưới.

 

Tôi không cần cạo râu. Hay là...

Tôi trả anh tiền, ok?

 

Cho 1 ốc quế đôi.

 

Ồ không, lại là anh à!

Xin lỗi.

 

Đừng túm tóc tôi.

Tôi sẽ tự leo lên.

 

Xin lỗi!

 

Tôi đến đây.

 

A lô? Anh đây. Em đang làm ǵ đấy?

 

Cứ ngủ đi. Đừng chờ anh.

 

Anh đang ăn kem.

 

C̣n nhiều lắm.

 

Anh không biết là c̣n phải ăn bao nhiêu nữa.

 

Không phải là thi ăn đâu.
Tất nhiên là phải trả tiền rồi!

 

Ừ, nhưng gă này sẽ không để...

 

Anh không biết giải thích ra
sao nữa, nhưng là thật thế đấy.

 

Tự đến mà xem nếu em không tin.

A lô?

 

Không, cái này không ăn được!

 

Nhỡ râu của tôi cháy th́ sao?

 

Chẳng có ǵ hay ho cả.

 

Sao em làm thế?

 

Anh nói đến 1 ḿnh cơ mà.

Có bảo mang cả nhà đến đâu.

 

Cha già rồi làm sao mà ăn kem.

Nhỡ có chuyện ǵ xảy ra th́ sao?

 

Mai bọn trẻ c̣n phải đi học nữa.

 

Nghĩ mà xem.

 

Có ai ở Hồng Kông đă chết v́ kem chưa?

 

Tôi không muốn là người đầu tiên đâu.

 

Tôi sẽ trả tiền, ok?

Ra giá đi. Tôi sẽ mua tất.

 

Kem của tôi có thể hơi đắt 1 chút,

nhưng tôi nghĩ gia đ́nh này đă
có khoảng thời gian tuyệt vời.

 

Tôi thích kem.

Hồi bé, ngày nào cũng
có 1 xe kem đỗ trước nhà tôi.

Mỗi lần thấy nó tôi đều vui.

 

1 lần tôi hỏi sao cha không lái xe tải kem.

 

Ông ấy đă không trả lời.

Sau này tôi mới biết

mẹ tôi đă bị 1 xe tải kem đâm chết.

 

Tôi sinh ra tại Đài Loan.

Tôi đến Hồng Kông với cha từ lúc 5 tuổi.

 

Ông ấy làm quản lư tại
khách sạn Chungking Mansions.

 

Ông ấy ít nói kể từ khi mẹ tôi qua đời.

Cũng chẳng c̣n kem nữa.

 

Có lẽ do cả hai đều câm lặng

nên chúng tôi đă rất thân nhau.

 

Sao con tốt thế?

Lại c̣n mua kem cho cha.

 

Cha không thích kem.

 

Nó quá lạnh!

Làm cha bị Tào Tháo đuổi rồi đây này.

 

Con điên à?

 

Mở ra! Làm tṛ ǵ thế?

 

Mở cửa!

Làm ǵ thế?

Cha sẽ giết con!

 

Mở cửa! Đừng làm tṛ nữa!

 

9090.

 

Tôi muốn để lại lời nhắn.

Mai tôi sẽ gặp bạn anh ấy.

 

Anh ấy phải cho tôi biết địa điểm.

 

Rơ rồi.

 

Tôi chỉ muốn chắc rằng địa chỉ đă chính xác.

Đó là một cửa hàng đồ ăn nhanh,
không phải là một tiệm hớt tóc.

Chắc bạn nghĩ chúng tôi
kiếm được nhiều tiền lắm.

Nhưng mạng sống con người
th́ đáng giá bao nhiêu?

Đơn hàng đến và đi.

Nhiều tháng không có đơn hàng là chuyện b́nh thường.

Nên thỉnh thoảng

tôi làm thêm trong lĩnh vực tài chính.

Như đi thu nợ.

Cảm ơn.

 

Chờ đă. Để tôi lấy tiền.

 

Đây.

 

Không biết sao, gần đây tôi rất hay bị thương.

 

Tôi ghét phải lấy đạn ra khỏi cơ thể ḿnh.

 

Mệt mỏi lắm.

 

Đêm đó tôi ngủ sớm,

biết rằng sáng hôm sau khi tỉnh dậy,
tôi sẽ phải quyết định 1 chuyện.

 

Cô ơi, đóng cửa rồi.

 

Hai tuần sau khi bị thương, tôi hẹn gặp cô ấy.

Tôi muốn cho cô ấy biết quyết định của ḿnh.

 

Nhưng tôi đă không đến.

 

Mấy ngày tới cô ấy hẳn sẽ đến đây t́m tôi.

Tôi biết thế v́ chúng tôi đă hợp tác từ rất lâu.

 

Làm cùng, mà tôi chưa hiểu cô ấy nhiều.

 

Tôi phải để cô ấy hiểu tôi nữa.

 

Nên đôi khi tôi để lại vài manh mối

để cô ấy theo dơi được hành tung của tôi.

 

Những năm qua cô ấy đă trở
thành 1 phần của đời tôi.

 

Nhưng mọi thứ luôn thay đổi.

 

Tôi muốn nói với cô ấy tôi sẽ từ bỏ,

 

nhưng không biết phải bắt đầu ra sao.

 

Tôi đă nghĩ ra một cách khác.

 

Mấy ngày nữa sẽ có 1 phụ nữ đến t́m tôi.

Hăy đưa cô ấy đồng xu này.

Bảo cô ấy 1818 là số may mắn của tôi.

 

1818.

Số thứ tự của 1 bài hát trong hộp nhạc này.

 

Khi nghe bài hát ấy,

cô ấy sẽ hiểu tôi muốn nhắn ǵ.

 

♪ Quên anh ấy ♪

 

♪ Cũng như quên đi mọi thứ ♪

 

♪ Cũng như bị mất phương hướng ♪

♪ Như đánh mất tự chủ ♪

 

♪ Quên anh ấy ♪

 

♪ Cũng như mất đi niềm vui sống ♪

 

♪ Như dao khứa vào tim ♪

♪ Máu chảy bao đớn đau ♪

 

Em ngồi đây được chứ?

 

Mưa rồi!

 

Vui lên nào!

Tuyệt thật!

Che em với!

 

Đi nào!

 

Sao?

 

Em thấy lo quá.

Tại sao?

 

Lên đây nào.

 

Không à?

 

Được thôi.

 

Không muốn lên thật à?

 

Chắc chứ?

 

Thôi quên đi.

 

Đến mà lấy này.

 

Đêm nay chưa khô được đâu.
Anh sẽ phải ở lại đấy.

 

Mai em đưa đi giặt cho.

Ok?

 

Em đang nói với anh đấy.

 

Sao cứ lờ em đi thế?

 

Mở cửa!

 

Đẹp. Anh mặc vừa đấy.

 

Đồ này của ai?

 

Sao hay hỏi thế?

Ta thân đến thế cơ à?

Nên cẩn thận th́ hơn!

 

Anh làm ǵ thế?

 

Cứu!

 

Này!

Anh muốn ǵ?

 

Làm ǵ thế?

 

Em vui quá!

 

Đừng để anh phải ngăn em đấy.

 

Đố anh tại sao em nhuộm tóc vàng.

 

Không biết.

 

Làm thế để trông cho ấn tượng.

 

Trông cũng nổi đấy.

Anh đang cười em à.

Thật mà. Nh́n em nổi lắm.

- Đă từng có người nói thế rồi.
- Ai?

 

Anh!

Ta đă từng ở cùng nhau rồi mà.

Hồi đó em để tóc dài.

 

Anh c̣n gọi em là "cưng".

 

Thật à?

 

Vâng.

 

Thôi quên chuyện cũ đi.

Nếu thích em bây giờ, cũng được thôi.

 

Anh không nói thế.

 

Anh chỉ muốn làm ăn thôi.

 

Được.

Riêng cho đêm nay.

 

Mai có khi anh sẽ thích em hơn đấy.

 

Không!

Cút ra!

 

Biến đi ngay!

Cút ra không tao đập cho giờ!

 

A lô?

 

Anh muốn nói ǵ?

 

Anh muốn có con à?

 

Sao anh nói thế?

 

Anh muốn cưới à? Vâng! Em sẽ cưới anh.

 

Để em đi gửi thiệp mời.

Anh gửi rồi à?

Sao đến giờ em mới biết?

Anh kín thật đấy!

 

Anh đă mời cả em à?

Tại sao?

 

Hiểu rồi. Chúc mừng nhé!

Cô gái may mắn đó là ai thế?

 

Tóc vàng?

2 người đẹp đôi quá!

 

Cô ấy muốn em làm phù dâu à?

 

Em sẽ mặc ǵ đây?

Kiểu Trung Hoa?

Như 1 thị nữ? Hay nhỉ!

 

Chắc rồi! Tuyệt thật!

 

Cô tóc vàng đâu rồi?

Em muốn gọi điện chúc mừng cô ấy.

 

Được rồi, cảm ơn. Chào nhé.

 

Cho tôi 1 xu. Có không?

 

A lô? Tóc vàng à?

Tao biết mày có đó mà. Đừng giả điếc nữa.

 

Biết ǵ không? Nếu không nói chuyện với tao,

mày sẽ phải hối tiếc cả đời đấy!

Định cưới anh ấy hả?

Tao đă không nên nhờ mày trả tiền điện hộ anh ấy.

Định cưới hả?

 

Đồ chó cái! Anh ấy không yêu mày đâu.

Anh ấy chỉ muốn có con trai tuổi Hợi thôi!

Nhưng đă là tháng tư rồi!

Không kịp đâu! Sẽ phải đẻ non đấy.

 

Hiểu rồi!

Mày chửa với thằng khác
rồi bảo là con anh ấy chứ ǵ.

Tao cảnh cáo mày: khi nào gặp,
tao sẽ đẩy mày ngă xuống thang đấy!

Hiểu chưa?

A lô? A lô? Tao chưa nói xong!

A lô?

 

Đưa xu nữa đây!

 

Đồ chó cái! Nó ngắt điện thoại rồi!

 

Không mua đâu!

 

Cho tôi khóc trên vai anh.

 

1 đêm toàn người lập dị.

 

Dường như cô gái ấy
xuất hiện ở mọi nơi tôi đến.

 

Tôi ổn rồi. Trả tiền anh sau nhé.

 

Nhưng lần nào gặp nhau cũng như vậy cả.

 

Tôi ước có thể cho cô ấy biết có những
chuyện không thể giải quyết qua điện thoại.

Cô phải đối mặt và nói rơ với nó,

nếu vẫn không xong, th́ đấm cho nó 1 phát.

 

Thật tệ v́ tôi không nói được.

 

Nhưng dường như cô ấy vẫn hiểu được.

 

Tôi nghĩ anh đúng đấy.

Đi thôi.

 

Tóc vàng, tao biết mày đang ở đây!

Có dám ra không th́ bảo!

Đếm đến 3 xong tao đốt nhà mày ngay đấy!

Một... hai... ba!

 

Nhầm tầng rồi.

 

Tóc vàng, ra mau! Tao biết mày đang ở đây!

Không ra tao đốt nhà bây giờ!

Một... hai... ba!

 

Thử tầng tiếp xem.

 

Tóc bạc thật hả?

Ở tuổi tôi? Tất nhiên rồi!

Trông như tóc nhuộm vàng bị phai ấy!
Ông có quen con tóc vàng nào không?

Chẳng quen tóc vàng nào cả.

Tên nó là Hà Linh. Nghe quen không?

Chưa từng nghe qua.

Nó là con ông à?

Để tôi đi, đồ điên!

Chắc chắn bọn họ có quen nhau.

Theo hắn!

 

Có con gái tên Tóc vàng không?

Hoặc Hà Linh? Trông giống nhau lắm mà. Quên rồi à?

- Nghĩ kĩ đi.
- Tôi không quen.

Chúng tôi t́m khắp cả đêm.

Rồi tôi bắt đầu thắc mắc liệu
cô ấy có biết nơi Tóc vàng ở.

Tôi mệt mỏi lắm rồi.

Sao ai cũng bao che cho mày?
Mày đang ở đâu?

Tao là người tốt mà. Sao chẳng ai giúp?

Mày là đồ hư hỏng, thế mà ai cũng giúp mày!

Thật không công bằng. Thế giới ǵ thế này?

Tao không muốn chơi tṛ này nữa.

Chắc mày đang ngủ với thằng nào rồi.
Chắc anh cũng ngủ với nó rồi đấy.

Tôi cá là thế, anh không định nhận à?

Điên thật. Tao t́m mày ở đâu đây?

Chó cái! Ai cũng bênh mày.

 

Tóc vàng!

 

Đồ hư hỏng! C̣n dám chường mặt ra đây à! Mày đi rồi!

Đồ chó! Đồ hư hỏng!

Cho mày chết này!

Chó!

 

Sao tàn nhẫn thế!

 

Đừng có ăn nữa, ra kia canh đi!

Tóc vàng có thể tới bất cứ lúc nào.

Nó thường tới đây ăn điểm tâm với bố nó.

 

"Ngu ngốc" đọc như thế nào?

 

Thôi. Tôi sẽ đọc thế này vậy.

 

Nghe này.

"Tôi, Hà Linh, tức Tóc vàng,
rất xấu xí và ngu ngốc.

Xin trả lại Johnny Kwong cho người
bạn gái xứng đáng hơn, Charlie Young.

Xin chấm dứt mọi quan hệ với anh ta.

Xin được kư cam kết. "

Hay chứ hả?

 

Hôm nay tôi sẽ bắt Tóc vàng kí vào đây.

Lấy cả dấu vân tay và số CMND của nó nữa.

Bố nó có thể làm chứng.
Tôi sẽ chụp ảnh cả 2 đứa nó.

Tóc vàng!

- Cô cũng tên Tóc vàng hả?
- Câm!

Tao sẽ chặt mày ra trăm mảnh!

 

Đây mới là Tóc vàng!

 

Anh cũng tên Tóc vàng hả?

Đúng th́ sao?

 

Mày tên Tóc vàng thật hả?

Th́ sao?

 

Người ta nói phụ nữ được làm từ nước.

 

Một số đàn ông cũng vậy.

 

Hầu hết mọi người yêu lần đầu khi mới lớn.

C̣n tôi th́ trễ hơn.

Có lẽ tại tôi kén chọn quá.

Ngày 30 tháng 5, 1995,

lần đầu tôi biết yêu.

 

Đó là 1 đêm mưa.

Khi nh́n cô ấy, đột nhiên tôi thấy ḿnh như cửa hàng.

 

Và cô ấy là tôi.

Chẳng báo trước ǵ,
cô ấy đột ngột vào cửa hàng.

 

Không rơ cô ấy sẽ ở đó bao lâu.

Ở càng lâu th́ càng tốt.

 

Chẳng chịu giặt tất và gội đầu bao giờ cả.

 

Con bốc mùi quá đấy.

 

Nhuộm tóc vàng từ bao giờ thế hả?

 

Mọi người nói t́nh yêu làm đổi thay đàn ông.

Tôi bắt đầu thấy ḿnh đẹp trai và quyến rũ hơn.

 

Rồi đột nhiên tôi phát hiện tóc ḿnh chuyển vàng.

Có lẽ v́ mẹ tôi là người Nga.

 

Rất nhiều người không hiểu
tiếng Đài Loan của cha tôi.

Và đúng như vậy.

Đó là thứ tiếng Đài Loan đặc giọng Nga.

 

A lô? Khách sạn Chungking Mansions đây.

Ai đấy?

Tóc vàng!

 

Ngày 22 tháng 6, 1995,

đội Sampdoria của Ư đến chơi ở Hồng Kông.

Tôi đă đi xem cùng Charlie.

Cô ấy muốn xem Ruud Gullit.

 

Tối hôm đó cô ấy thích lắm.

 

Sau trận đấu cứ nằng nặc đ̣i ở lại.

 

Chẳng vui ǵ cả!

 

Chơi bóng với họ làm ǵ?

 

Toàn cầu thủ cao cấp tóc vàng.
Cầu thủ của ta chẳng xứng.

 

Họ mong có phép lạ chắc?
Đúng là lũ ngốc!

 

Có biết sao tôi tới đây không?

 

Chính tôi đă mong có phép lạ.

Johnny rất hâm mộ Gullit.

Tưởng có thể gặp anh ấy ở đây.

Nhưng sao anh ấy đến đây
được chứ? Mai cưới rồi c̣n ǵ.

 

Có biết sao vừa năy tôi la hét
và vẫy tay như điên vậy không?

Tôi đă mong anh ấy sẽ thấy tôi trên TV.

 

Anh ấy hứa sẽ đến!

Vậy sao lại không đến?

 

Tôi nhận ra rằng cô ấy vẫn rất nhớ Johnny.

Nó làm tôi cảm thấy thật tệ.

Nhưng tôi là 1 người lạc quan.

Mọi người nói cái ǵ cũng có hạn sử dụng.

Tôi không chắc nó đúng với
trường hợp của cô ấy và Johnny,

nhưng có thể sẽ sớm vậy thôi.

 

Chắc tôi đă hơi lạc quan quá.

 

Vài ngày sau đó, tôi mời cô ấy đi xem trận thứ hai.

 

Cô ấy đă không đến.

 

Tôi đă tưởng t́nh cảm của cô ấy
dành cho Johnny sẽ sớm hết hạn.

 

Nhưng thành ra

hạn của tôi lại tới trước.

 

Tôi tới sớm và ở lại đến khi mọi người đă về hết.

Khi đèn sân vận động vụt tắt,

tôi nhận ra cô ấy đă không đến.

Tôi đă rất đau khổ.
Không thể thế được.

 

Mọi người nói chia tay nhau buồn lắm.

Tôi lại không thấy thế.

 

Nhưng điều kỳ lạ đă xảy ra.

Sau hôm đó, tóc tôi chẳng c̣n vàng nữa.

Cũng như mối t́nh đầu của tôi vậy.

 

Tôi cũng đă bắt đầu nhận ra việc ḿnh
làm trước đây thật là vô trách nhiệm.

 

Tôi không nên dùng cửa hàng của người khác,

đến rồi đi tùy ư ḿnh.

 

Mỗi cửa hàng đều có cảm xúc riêng.

 

Điều đó đă ảnh hưởng sâu sắc đến tôi.

 

Nó khiến tôi phải thay đổi cách sống.

 

Chào mừng.

 

Một người.

 

Lần tới xem thực đơn mới của chúng tôi nhé.

Tại tôi mà anh phải làm thêm giờ hả?

 

Uống chút nước đi. Cứ tự nhiên.

 

Làm ăn thế nào rồi?

 

Mở 1 nơi thế nay tốn bao nhiêu?

 

Xin chào.

 

Anh có tiền không?

 

Tôi chỉ đang thắc mắc mở 1 nơi
thế này tốn bao nhiêu tiền.

Anh có 1 triệu không?

Tôi chưa từng nghĩ đến việc kinh doanh.

Tôi chẳng ở 1 chỗ bao giờ,
cần ǵ phải mở cừa hàng riêng.

 

Nhưng mọi thứ đă thay đổi.

Tôi bắt đầu lập kế hoạch cho tương lai.

 

Đêm đó, tôi đă có 1 cuộc nói
chuyện vui vẻ với người quản lư.

 

Ông ấy thậm chí c̣n đề nghị giúp tôi

 

mở 1 cửa hàng riêng.

 

- Bia nữa nhé?
- Vâng.

 

Anh có bao nhiêu tiền?

 

Thỉnh thoảng tôi vẫn tránh xa quán bar đó,

 

một phần v́ không muốn nghe bài hát số 1818.

 

Nhưng có những thứ
bạn không thể trốn tránh được.

 

Từ đêm đó, tôi không trở lại nhà hàng đấy nữa.

 

♪ Chúc con luôn may mắn và vui sống ♪

♪ Chúc con sinh nhật vui vẻ ♪

 

♪ Chúc con năm nào sinh nhật cũng vui vẻ ♪

♪ Chúc con những điều tốt lành nhất ♪

 

Khỏe không, con trai?

 

Cha con vẫn khỏe. Đừng lo cho cha.

 

Sắp tới sinh nhật con rồi.

 

Xin lỗi cha về nhà được.

 

Mẹ con thấy khá hơn chưa?

 

Em con vẫn ngoan chứ?

 

Sato-san rất yêu gia đ́nh ḿnh.

 

Trước khi mở nơi này,
ông ấy từng là 1 đạo diễn.

 

Nên ông ấy luôn quay phim để gửi cho gia đ́nh.

 

Chắc chắn con trai ông ấy sẽ rất
vui khi nhận được cuốn băng này.

 

Đôi khi tôi cũng muốn thử làm thế.

Nhưng chẳng biết phải gửi phim cho ai.

 

Tôi không muốn lại gửi cho chính ḿnh.

 

♪ Tim anh luôn có em ♪

 

♪ Sao em lại rời xa anh ♪

 

♪ Chỉ v́ em ♪

 

♪ Ngày đêm anh đau buồn ♪

 

♪ Anh nhớ em vô cùng ♪

 

♪ Người anh yêu hỡi ♪

 

♪ Hăy quay về với anh ♪

 

♪ Mau trở lại bên anh ♪

 

Dù tôi không như Sato-san,

tôi vẫn cảm thấy hạnh phúc như
khi con trai nhận được phim ông ấy.

 

Ra ngoài!

 

Chẳng có ǵ nói cả. Cha muốn đi ngủ.

 

Con điên à?

Ra ngoài!

 

Đi đi!

 

Đêm đó, tôi phát hiện cha đă lén xem cuộn băng.

 

Và đă rất thích nó.

 

Tôi thường không nhớ chi tiết,

 

nhưng tôi nhớ rất rơ hôm ấy
là sinh nhật thứ 60 của cha.

 

Cha cười suốt lúc xem.
Chả biết cha cười cái ǵ nữa.

Nhưng tôi biết cha đă rất hạnh phúc.

 

Con ngốc!

 

Khi làm việc với ai đó lâu,

người đó sẽ có những ảnh hưởng nhất định lên ta.

 

Tôi biết rất rơ mùi hương đó.

 

Tôi không quen ngửi thấy nó trên người phụ nữ khác.

 

Bộ này được đấy chứ.

Nhưng cần thu nhỏ lại chút.

 

Em chẳng bao giờ thích mùi hương này cả.

 

Chiều nay em đă ngửi thấy nó trên người phụ nữ khác.

 

Cô ta rất muốn gặp anh.

Em đă hẹn cô ta đến gặp anh.

 

Anh sẽ không đi đấy chứ?

 

Anh nên đi đi. Dứt điểm cho xong chuyện.

 

Lại nữa, tốt hơn anh không nên đi.

 

Em biết anh sẽ đi.

 

Trả anh này.

 

Tôi muốn...

 

một gói bim bim.

 

Cái màu vàng ấy, đừng lấy cái đỏ.

 

Hôm đó họ ngồi với nhau rất lâu.

Không biết họ nói cái ǵ nữa.

 

Trời mưa suốt.

Tôi bắt đầu nghĩ,

"Mưa to quá. Sao về nhà đây?"

 

Ngay khi tôi cần 1 chiếc áo mưa,

 

anh ấy đă trở lại bên tôi.

 

Thật tuyệt.

 

Mưa măi cũng được.

 

Anh không lên đâu.

 

Vậy sao đưa tôi về?

 

Anh đă nên để tôi về 1 ḿnh!

Dù sao tôi cũng đă định về 1 ḿnh.

Sao anh làm thế?
Thấy thế sẽ dễ cho tôi hơn sao?

 

Đồ điên!

Cút đi! Tôi muốn thấy anh nữa!

 

Anh tưởng ta đă thống nhất về chuyện này.

Không phải! Tôi chẳng đồng ư cái ǵ cả!

Tôi bảo đừng gặp cô ta, nhưng anh
vẫn gặp. Anh muốn ǵ ở tôi nào?

 

Tưởng tôi là con ngốc à?

Cút đi!

 

Đồ dối trá!

 

Đưa tay đây.

 

Làm thế làm ǵ?

 

Không để lại vật kỉ niệm được à?

 

Anh có thể quên mặt tôi,
nhưng vết cắn th́ không.

 

Nhưng mặt tôi dễ nhớ hơn. Có nốt ruồi.

Nếu có 1 phụ nữ có nốt ruồi
trên mặt tiến đến phía anh trên phố,

 

đó có thể là tôi.

 

Anh sẽ chẳng nhớ tôi đâu.

 

Có chứ.

 

Tôi có nhớ cô ấy không?

Thực ra, cũng chẳng quan trọng lắm.

Đối với cô ấy,

tôi chỉ là nơi tạm nghỉ cho
cuộc hành tŕnh của đời cô ấy.

Mong cô ấy sẽ sớm tới đích

và gặp 1 người yêu cô ấy chân thành.

 

Ta đều cần có bạn đồng hành.

 

Khi nào tôi mới t́m thấy đây?

 

Ta vẫn là đối tác chứ?

 

Tôi không biết trả lời thế nào.

Tôi đă nh́n đối tác dưới 1 góc độ mới.

 

Là đối tác kinh doanh, cô ấy thật hoàn hảo.

 

Nhưng không phải loại đối tác
có thể chung sống cả đời.

 

Tôi muốn chấm dứt mối quan hệ kinh doanh của ta.

 

Giúp tôi 1 việc cuối cùng nhé?

 

Không biết tại sao tôi đồng ư.

 

Có lẽ v́ đó là lần cuối.

 

Tôi muốn đặt 1 quảng cáo cho bạn.

 

Trên trang nhất.

 

Nghề của tôi có cái hay

là chẳng cần phải quyết định ǵ cả.

Ai chết, khi nào, nơi đâu...

đều đă có người khác tính toán.

 

Tôi là một kẻ lười biếng.

 

Tôi thích mọi thứ được sắp xếp sẵn.

Gần đây, mọi thứ đă khác đi rồi.

 

Tôi muốn thay đổi thói quen này.

 

Tôi không biết đó có phải quyết định tốt hay không,

 

nhưng ít nhất nó là của tôi.

 

Người xưa nói lấy ảnh của 1 người
sẽ khiến người đó giảm thọ.

Tôi không chắc nó đúng.

 

Một tối, cha thấy không khỏe.

Tôi đưa cha vào bệnh viện.

 

1 lúc sau đó, cha qua đời.

 

Mấy năm nay, v́ cha tôi luôn
cảm thấy ḿnh như 1 cậu bé.

 

Cha luôn ở bên tôi, giải quyết mọi vấn đề cho tôi.

 

Tối đó đóng gói đồ đạc của cha,

lần đầu tiên tôi thấy ḿnh trưởng thành.

 

Nhưng tôi không muốn làm người lớn.

 

Chắc chắn tôi sẽ ước cha luôn ở bên ḿnh!

 

Lúc rời khách sạn, tôi chỉ mang theo mỗi cuộn băng video.

 

Trước khi đi, tôi đă xem đi xem lại nó.

 

Tôi thấy thật vui khi xem cha nấu ăn.

 

Mặc dù tôi biết ḿnh sẽ chẳng
c̣n được nếm món thịt nướng của cha,

 

tôi sẽ không bao giờ quên mùi vị của nó.

 

Lại là anh à? Khốn nạn cái thân tôi!

Đừng có kéo tóc tôi nữa! Anh hứa rồi mà!

Anh không được chạm vào nó.

Tôi rất muốn được làm khách hàng của anh.

Tôi đă nói không bao giờ chưa?

Đă nói thế chưa?

Nh́n tôi này! Trông tôi thế nào? Đừng đụng vào tôi!

Vợ tôi đi Trung Quốc rồi.

Tôi có việc phải làm.

Cho tôi ba giờ. Tôi hứa sẽ quay lại đúng giờ.

Ba giờ được chứ? Ba giờ.

 

Hai giờ?

Thế nhé. Hai giờ nữa tôi quay lại.

 

Thôi nào, tin tôi đi. Ta là bạn cũ mà.

Thế giới nhỏ lắm. Ta vẫn t́nh cờ
gặp nhau suốt. Hai giờ thôi.

Tin tôi đi mà!

Hứa rồi đấy. Ta là anh em mà.

 

Muốn viết lại bằng máu à?

 

Đùa chắc!

 

Ôi, cái xương tôi!

 

Một giờ thôi vậy.

Nếu anh cắt chúng, tôi sẽ không ra đường được nữa!

 

Cho tôi ít tiền lẻ.

 

Cảm ơn.

 

Em đang ở dưới nhà.

 

Mau xuống đi.

Chào nhé.

 

Tôi đă gặp vận đen.

Ngay sau khi cha mất, Sato-san về Nhật.

 

V́ không tiết kiệm được nhiều,

tôi chỉ có thể làm việc mà ḿnh giỏi nhất:

làm ông chủ của chính ḿnh.

 

Nhưng lần này tôi rất thận trọng.

Tôi chọn các cửa hàng mạnh mẽ hơn.

Những cửa hàng không dễ bị tổn thương.

Như cái này. Thiết bị toàn bằng thép.

Đỡ rắc rối hơn nhiều.

 

Đôi khi tôi gặp người quen.

Một số chẳng thay đổi ǵ nhiều.

 

C̣n lại tôi khó mà nhận ra được.

 

Tôi luôn thấy vui khi gặp họ,

mặc dù có thể họ không nhớ tôi.

 

Tất nhiên cũng có những ngoại lệ.

 

Ngày 29 tháng Tám, 1995,

tôi t́nh cờ gặp lại mối t́nh đầu.

 

Nhưng dường như cô ấy đă quên tôi.

 

Chắc tại tôi đă quá đẹp trai.

 

- Sao muộn thế?
- Anh bận lắm.

Anh ta đang làm ǵ thế?

Ai biết được?

 

Đêm đó thật lạnh.

 

Không ngờ mùa đông tới sớm vậy.

 

Càng ngày tôi càng không quen với kiểu thời tiết này.

 

Năm nay mùa đông dài quá.

 

Dù hàng ngày ăn rất nhiều,

 

tôi vẫn thấy lạnh.

 

Tôi đă quen với việc không có đối tác.

 

Mặc dù vẫn làm việc với 1 số người,

tôi thường không có 1 đối tác cố định.

 

Tôi trở nên cẩn trọng hơn.

 

Ví dụ, không dọn giường cho họ nữa.

 

Không kiểm tra thùng rác của họ nữa,

 

v́ tôi càng thêm tin rằng

những đối tác tốt nhất sẽ không để dính líu t́nh cảm.

 

Hàng ngày bạn chạm tay vào rất nhiều người.

Một số người lạ có thể thành bạn
hoặc thậm chí thành bạn thân.

V́ vậy, tôi không bao giờ để
mất cơ hội được chạm tay ai đó.

 

Đôi khi tôi chà đến chảy máu.

Chừng nào tôi c̣n thấy vui, th́ chẳng sao cả.

 

Đêm đó, tôi gặp lại người phụ nữ đó.

 

Tôi biết rất rơ chúng tôi sẽ
không bao giờ có thể thành bạn thân.

Trước đây chúng tôi đă có
quá nhiều cơ hội chạm tay nhau.

 

Chúng tôi chà tay đến nỗi
rách áo, nhưng vẫn chẳng thấy tóe lửa.

 

Có lẽ là do thời tiết,

nhưng tối đó tôi đă thấy lửa tóe.

 

Tôi đă nhờ anh ấy đưa về nhà.

 

Đă lâu tôi không đi xe mô tô rồi.

 

Thực ra, đă lâu tôi không gần gũi với đàn ông.

 

Con đường không dài lắm,

và tôi biết ḿnh sẽ sớm phải xuống xe.

 

Nhưng lúc ấy, tôi cảm thấy thật ấm áp.

 

Dịch: ivy68-HDVietnam
Copyright © 2010 by ivy68.
All right reserved.